"yóu zǐ yín 游子吟 táng mèng jiāo [唐] 孟郊 cí mǔ shǒu zhōng xiàn 慈母手中线 yóu zǐ shēn shàng yī 游子身上衣 lín xíng mì mì féng 临行密密缝 yì kǒng chí chí guī 意恐迟迟归 shuí yán cùn cǎo xīn 谁言寸草心 bào dé sān chūn huī 报得三春晖 译文:慈母用手中的针线,为远行的儿子赶制身上的衣衫。临行前一针针密密地缝缀,怕的是儿子回来得晚衣服会破损。有谁敢说,子女像小草那样微弱的孝心,能够报答得了像春晖普泽的慈母恩情呢?"